Trẩy hội đầu năm bắt gặp chồng cặp bồ

Người đàn ông đó không ai khác chính là chồng tôi, đang tay trong tay với cô bồ nhí vui vẻ mua sắm.

Hết mùng 6 Tết, chồng tôi bảo phải đi công tác ba ngày. Công việc của một kỹ sư xây dựng khiến anh bận triền miên và việc anh đi công tác cũng chỉ là chuyện thường tình, không cớ gì ngày Tết.

Tôi tin anh và yêu anh hết mực dù cho mấy cô bạn của tôi vẫn thường "đe dọa" tôi:“Khéo chồng mày lại bồ bịch đấy! Dân xây dựng, xa vợ con, ai biết trước chuyện gì!”. Mặt tôi tỉnh queo bởi, yêu nhau bao nhiêu năm, chung sống cũng đã được gần 5 năm, chưa bao giờ anh làm phật lòng tôi bất cứ chuyện gì. Tôi tin và yêu anh, chỉ thế thôi là đã đủ.

Trong mấy ngày chồng tôi đi công tác, tôi được hai chị bạn rủ đi trẩy hội đầu xuân ở tỉnh xa. Đến nơi, chúng tôi thuê một nhà trọ gần đó để ăn nghỉ và xem hội.

Ngày đầu tiên chúng tôi ở đó, mọi việc diễn ra suôn sẻ bình thường. Đến ngày thứ hai, cũng là ngày cuối cùng chúng tôi ở lại, mấy chị em rủ nhau ra chợ xem đồ. Lướt ngang qua tôi, một cặp đôi đang âu yếm nhau chẳng cần biết đến trời đất, mọi thứ xung quanh, đủ để tôi đánh mắt nhìn.

Nhìn dáng người từ phía sau, tôi giật thót tim vì không hiểu tại sao người đàn ông đó lại giống chồng tôi từ cái dáng đi cho đến bộ quần áo trên người như vậy? Tôi lắc lắc đầu, cười nhạt và nghĩ: “Không thể nào! Chắc tôi đang mộng du mới nghĩ đó là chồng mình! Anh đang đi công tác cơ mà? Sao anh lại có thể biết được lễ hội này mà tới! Thôi không nghĩ tới nữa...”. Những dòng cảm xúc đang chạy ngang qua tôi, đủ để tôi bình tĩnh, suy xét và đưa ra các phương án. Cuối cùng, tôi đã chọn cho mình cách mua sắm để không phải nghĩ ngợi linh tinh.

Trẩy hội đầu năm bắt gặp chồng cặp bồ - 1

Tôi không thể tha thứ cho người đàn ông lừa vợ dối con ấy (Ảnh minh họa)

Bất giác, đôi tình nhân ngoái lại phía sau để xem những chiếc lồng chim, như có linh cảm tồi tệ, hai chân tôi bỗng khuỵu xuống. Người đàn ông đó không ai khác chính là chồng tôi, đang tay trong tay với cô bồ nhí vui vẻ mua sắm. Thế nhưng, tôi lại chẳng dám làm gì, không dám lao đến xé xác cô gái đó, cũng chẳng thể mở lời nói chồng tôi một câu nào. Hai chân tôi như có đá tảng buộc vào, hai tay run lẩy bẩy, những giọt nước mắt lăn dài trên gò má...

Như có linh cảm, chị bạn đi cùng thấy tôi đứng yên một chỗ liền gọi lớn: “Thư ơi! Ra chọn đồ giúp chị đi em!”. Chột dạ, cách đó không xa, chồng tôi bỗng quay về phía có tiếng gọi, nhìn thấy tôi với những giọt nước mắt ngắn dài, anh vội vã bỏ tay cô gái đó và chạy về phía tôi.

Anh vừa tới, bao nhiều nỗi tức giận ban nãy đã khiến tôi lấy lại dũng khí và cho anh một cái tát đau điếng. Tôi quay người bỏ đi, anh nắm lấy tay tôi van xin tôi bình tĩnh và nghe anh giải thích. Tôi chỉ kịp hét lên trước vẻ mặt trơ trẽn của anh: “Khốn nạn! Anh đúng là một thằng đàn ông ở nhà lừa vợ, dối con, ra đường cặp kè gái gú”. Tôi không thể chịu đựng thêm, chạy nhanh về khu phòng trọ.

Sự có mặt của anh ở khu phố núi đủ để hai người bạn tôi hiểu ra tất cả mọi việc. Còn tôi, kể từ hôm đó, tôi quyết định ly thân với anh bởi tôi không thể ban phát, đúng ra là không đủ tốt để bao dung cho những việc anh ta  đã làm với vợ con.

Ngẫm lại, tôi thấy mình quá dại dột vì lúc nào cũng tin tưởng chồng... để rồi cuối cùng, tôi nhận về cho mình sự đáp trả cay đắng, với những lời lẽ của người chồng lừa vợ, dối con và không thể nào tha thứ.

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Lệ Thu ([Tên nguồn])
Ngoại tình thời nay Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN